Wednesday, September 30, 2009

Hồ Ngọc Hà và câu chuyện Trân Trọng

Các công việc từ trước đến nay của mình đều trực thuộc ngành Marketing, liên quan đến PR nhiều hơn là Quảng Cáo [Nhiều người thậm chí không thể phân biệt được các mảng -.-"]. Tuy nhiên, cho dù là tiếp thị trực tiếp hay gián tiếp, miễn sao thông điệp được truyền tải đúng đắn và phù hợp, điều đó không có gì đáng lên án cả.

Nhiều bạn ngày càng quá nhạy cảm với thương hiệu.

Ví như mình đề cập đến H&S ở entry trước, không cần nhận một đồng nào, mình vẫn tự hào thừa nhận rằng đã dùng sản phẩm từ nhỏ tới lớn.

Khi mình ăn một bữa ngon, mình trân trọng đầu bếp và nhân viên phục vụ.
Khi mình nghe một bài nhạc hay, mình trân trọng ca sĩ, nhạc sĩ và ban nhạc.
Khi mình dùng một sản phẩm chất lượng, mình trân trọng những người làm ra nó.

Bạn biết vì sao mình luôn hạnh phúc không? Vì mình biết trân trọng.

Một số người chưa gặp, cứ nghĩ là mình chảnh. Ừ, mình có thừa điều kiện để chảnh, nhưng tại sao lại phải làm thế? Từ chị bán bún cho đến bà cụ bán chewing gum, mình đều "dạ thưa" rất đàng hoàng - không cần phải ai khác nhìn vào mới "ra vẻ". Những cái đấy xuất phát từ tâm, cảm thấy hạnh phúc thì chúng mới thoát ra một cách tự nhiên được.

Rất nhiều người trẻ hiện nay không biết trân trọng những gì xung quanh họ, từ cái nhỏ nhặt nhất như... gói xôi mẹ mua cho mỗi buổi sáng chẳng hạn, chứ đừng nói đến mấy chuyện quá to tát. Khen bạn bè 1-2 câu, lại nghĩ xem có được... lợi gì không? Quá toan tính. Từ đó suy bụng ta ra bụng người, cứ cho rằng thế gian ai cũng giống họ.

"Có bao giờ sợ bị lợi dụng?"

Mình nghe câu hỏi này không dưới 5 lần.

Tại sao lại nghĩ người ta đang "lợi dụng" mình, có tiêu cực quá không? Phải chăng do đã từng phát biểu, những bài cảm nhận về nghệ sĩ - mình không... lấy tiền từ đối tượng? Ha ha, cái này thuộc về nguyên tắc cá nhân, chả liên quan gì đến việc kinh doanh. Cảm nhận xuất phát từ tâm hồn của bạn. If you sell your soul, what else have you got?

Mình cũng chưa đến mức túng thiếu, các nhà tài trợ cũng lo cho đủ... phí shopping, đâu cần thiết phải làm mọi thứ để kiếm chác... mấy đồng xu to như bánh xe bò rứa. Đổi lại, mình nhận được sự tôn trọng. Nghệ sĩ thường ghét nhất 2 loại: Thứ nhất là loại la liếm chầu chực sơ hở khi trò chuyện để rồi đâm lén sau lưng - Thứ 2 là loại nhìn mặt thấy... tốn tiền. Đã xác định chơi với tư cách bạn bè, thì phải đặt chữ tín lên đầu, cho dù họ làm bất kỳ ngành nghề nào.

Thế nghệ sĩ có lợi dụng không? Tùy. Họ cũng là con người, đương nhiên sở hữu nhiều tính cách đa dạng. Chọn bạn mà chơi thôi. Cơ mà, đôi lúc chơi ở khía cạnh nào nữa, thân mật đến bao nhiêu. Cũng từng giúp kẻ khác để rồi... mang vạ vào thân đấy chứ, quay ngược lại nói xấu mình mới ghê. Xem như Thêm một bài học kinh nghiệm, và đỡ Mất thời gian cho bạn đó nữa, zị thôi. Suy nghĩ tích cực chớ!

Còn bình thường, chơi với nghệ sĩ sẽ được gì extra, nếu không phải là tiền bạc hay sex xiếc? Đừng nghĩ là... chụp hình post blog nha, đầu óc chỉ tới đó thì nông cạn quá. Riêng bản thân mình thôi, đã tiến bộ được khoản gout ăn mặc, biết thêm về xu hướng, mở rộng mối quan hệ, kiến thức chuyên môn khi viết bài ngày càng tăng. Thiệt, giờ đọc lại review 2 năm trước, thấy rõ sự non tay. Mấy cái này bỏ bao xiền ra mua được?

Khi chữ "lợi dụng" không chiếm chỗ trong tâm trí, bạn sẽ dễ dàng tiếp thu nhiều thứ hơn.


*
* *


Không muốn thêm một entry nữa nên mình dẫn dắt qua "vấn đề" này luôn: Chuyện một số phóng viên tỏ vẻ khó chịu khi mặc áo của chương trình Sunsilk, sau đó gặp ai cũng kèo nhèo. Really? Think bigger.


New0002

Thứ nhất, mình không làm cho Sunsilk - chỉ muốn nói quan điểm cá nhân.
Thứ 2, chất lượng của cái áo đó chấp nhận được, không phải loại... giẻ rách.
Thứ 3, áo nam mà đóng thùng thì chả thấy chữ Sunsilk đâu cả, và áo nữ cũng là blouse đàng hoàng chứ không phải T-shirt. Nếu so với mấy cái áo promotion khác, áo của Sunsilk kém xa về độ... phô. Thậm chí, mình thấy nhiều khán giả mặc áo vàng non-Sunsilk vẫn được vào, chứng tỏ ban tổ chức không ép buộc quá đáng.

Đương nhiên, cảm xúc là của mỗi người, mình không thể và không muốn cản ai... khó chịu cả.

Chỉ trình bày thế này: Ông bạn đại gia mình mời đi cùng bạn gái, cũng không thích vận "đồng phục" - cả 2 cứ đường hoàng non-yellow mà đi vào. Đến khi kết thúc show, ông í lại tấm tắc: Chương trình thành công quá, nhìn khán đài rực một màu vàng!


New0027

New0026

New0028

Đấy, có uy là phải như thế, không thích thì đừng mặc. Không cho vào? Đi về. Đã chảnh thì phải chảnh cho tới. Mình biết nhiều phóng viên chả xem nghệ sĩ ra gì đâu, lớn tuổi hơn vẫn gọi thằng này con kia, nghĩ rằng họ cần mình chứ mình... không cần họ. Đó là biểu hiện của sự thiếu trân trọng, thiếu tôn trọng.

Mà thử hỏi - cao sang gì cho cam, có bạn toàn nhắm vào... đít Đan Trường mà chụp, làm phóng viên văn hóa sao lại... vô văn hóa quá thể.

Hên xui, nói ai người đó biết, đừng nhận vơ.


*
* *


Tính của Hồ Ngọc Hà, trong Nam gọi là "biết điều". Hợp tác với nhà tài trợ, Hà thường dành cho họ những cái bonus nho nhỏ ngoài hợp đồng (trên phương diện kinh doanh). Các agency từng làm việc với chị, mỗi lần nhắc đến Hà đều dành nhiều lời khen cho cô gái đa tài và khôn ngoan này. Thế nên không ngạc nhiên khi Hà nhận được show quảng cáo hoài, vì người ta thật sự muốn chị come back, chứ không chỉ quăng một cục tiền rồi thôi.

Tính ra, mình thích Hồ Ngọc Hà vì những gì bạn bè trong giới kể về chị, hơn là những lần tiếp xúc vốn dĩ không nhiều. Như chuyện ngày đầu chị vào Sài Gòn, Mộng Hùng makeup chạy xe cub ra sân bay đón. Đến giờ này, khi chị đã nổi tiếng hơn xưa rất nhiều, anh Hùng vẫn luôn là một trong những người không thể thiếu của ekip. Rồi bạn bè, đàn em model ngày trước ở Hà Nội, chị vẫn trò chuyện thân tình chứ chả bao giờ vênh váo.

Những người ăn ở có trước có sau như vậy, vì họ biết trân trọng. Trước khi bàn đến nhan sắc, trước khi bàn đến giọng hát đặc biệt và vũ đạo bốc lửa - I adore Hà cuz she's genuinely a nice person.


New0015

SET LIST - theo trí nhớ của mình, nếu sai thì cứ thoải mái sửa lưng nha. ^^

Medley 1: Dance!

Và Em Đã Yêu
24 Giờ 7 Ngày

Medley 2: Acoustic

Đời Bỗng Vui
Yêu Thương Nhạt Nhòa
Thêm Một Lần Vỡ Tan

Đan Trường's Part

Yêu Thương Mong Manh
Lời Xin Lỗi

Medley 3: English

Time Out
My Apology

Medley 4: Ballads

Có Bao Giờ
Đêm Nghe Tiếng Mưa
Giấc Mơ Chỉ Là Giấc Mơ

Đàm Vĩnh Hưng's Part

Vậy Là Mình Xa Nhau
Say Tình

Medley 5: Finale

Ladies' Night
Người Yêu Bé Nhỏ
Em Vẫn Muốn Yêu Anh


New0006

Do lu bu với event Rexona cũng như hoàn thành bài viết cho ĐFS, vé mời 19h nhưng mãi đến 20h10, mình mới có mặt tại sân vận động Phan Đình Phùng. Một phần do bão bùng kinh quá, mình đợi ngớt mưa rồi mới đi. Ta nói, ai mà phong cho mình làm #1 fan của Hồ Ngọc Hà, chắc nên lật từ điển dò lại chữ fan.

Không chỉ gặp trở ngại về "nước của trời" nhé. Lúc đến nơi, phải chạy lòng vòng khắp 4 bãi giữ xe mới tìm được chỗ để. Không ngờ các khán giả vẫn nhiệt tình đến vậy, dù thời tiết xấu không chịu được.

Hà tâm sự: "Hồi chiều, nhìn trời mưa ở ngoài mà trong này, Hà cũng... khóc ròng luôn. May mà mọi người đến chung vui cùng Hà đông như vậy, chứ không chắc... sợ ma lắm. Cảm ơn các anh chị và các bạn đã sử dụng Sunsilk, đổi vỏ chai, và không quản trời mưa gió để tham dự show đầu tiên trong tour diễn của Hà." - Giọng chị chậm rãi, nhưng đầy vẻ thành khẩn.


New0003

Để chứng tỏ thế mạnh vũ đạo của mình, chị đã biến hóa với những động tác hình thể quyến rũ ngay từ tiết mục đầu tiên. Khán giả được thưởng thức những ca khúc trademark của Hồ Ngọc Hà trong các phiên bản Dance Mix mới toanh - Và Em Đã Yêu24h 7 ngày.


New0004

Dù phải mất nhiều sức với choreography, Hồ Ngọc Hà vẫn không quên chuyên môn của một ca sĩ - chị hát live trên 15 bài gần như liên tục (chỉ trừ khoảng thời gian thay trang phục và 2 ca khúc của khách mời) mà vẫn giữ được độ máu lửa: "Nói không mệt là dối, nhưng nếu khán giả càng cổ vũ thì Hà hát càng hăng, càng dữ dội. Hát suốt đêm cũng được!" - chị nói với nụ cười tươi rói trên môi. Như để đáp lại sự nhiệt tình của chị, khắp khán đài vang lên tiếng hô "HỒ NGỌC HÀ! HỒ NGỌC HÀ!", từng chùm bong bóng vàng nở rực tứ phía.

Đọc tiếp review Sunsilk Tour của Hồ Ngọc Hà, với khách mời Đan Trường và Đàm Vĩnh Hưng. ^_^

No comments:

Post a Comment