Saturday, September 19, 2009

Nhà Văn (t)Rẻ

IMG_0063

Hôm nay vô tình vào website Vinabook và xem qua bảng xếp hạng các sách bán chạy, thấy những cuốn sau đang xếp hạng cao trong top:

+ Những Kẻ Xuất Chúng - Cái Nhìn Mới Lạ Về Nguồn Gốc Của Thành Công
+ Đắc Nhân Tâm - Cuốn Sách Hay Nhất Của Mọi Thời Đại Đưa Bạn Đến Thành Công
+ Những Điều Trường Harvard Không Dạy Bạn
+ Người Giỏi Không Phải Là Người Làm Tất Cả
+ Lập Bản Đồ Tư Duy - Công Cụ Tư Duy Tối Ưu Sẽ Làm Thay Đổi Cuộc Sống Của Bạn
+ etc.

A - Cũng mừng.

Vì sau khoảng thời gian bị rơi vào bẫy của vài nhà văn (t)rẻ, rốt cục người mua hàng đã biết cách chọn lọc đầu sách kỹ hơn. Xin chia sẻ 2 câu:


Fool me once, shame on you.
Fool me twice, shame on me.

Lần đầu tiên bị lừa - ừ, thì thôi. Ta có thể mặc sức đổ thừa, do nó xấu xa í mà.
Lần thứ 2 bị lừa - vì cùng một trường hợp! Chỉ có lý do duy nhất là... Tu Nga.

Khi phát hành quyển Rừng Na Uy, Haruki Murakami không cần một câu slogan đặt trên bìa, đại loại "Chỉ dành cho những ai không nhạy cảm về chuyện Tình Dục". Nếu bạn đã đọc qua cuốn này rồi, cũng biết Haruki viết về sex "hình tượng" đến mức nào. Sexual. Sensual. Beautiful! Tuyệt nhiên không phải dạng dâm thư, hoặc cố tình chèn yếu tố da thịt vào để câu khách rẻ tiền. Mọi chi tiết đều xâu chuỗi chặt chẽ vào nhau, góp phần tạo nên sự bức bối trong hoàn cảnh nhân vật. Nhờ vậy, độc giả mới muốn sống, muốn trải nghiệm cùng nhân vật hơn. Ông anh mình lao vào ngấu nghiến cuốn sách chỉ trong 2 ngày, mà đến cả tuần sau vẫn còn ám ảnh. Vậy mới hay! Tuyệt vời được như thế, thiên hạ lập tức sẽ bàn tán, vì tổng thể chứ không chỉ... cái bìa!

Nhà văn (t)rẻ bi chừ chăm khai thác SEX - KINH DỊ - GAY - LESBIAN - Đau Khổ Quằn Quại Trong Cơn Sến. Đọc đến chương thứ 2 đã thấy mắc mệt. Ai dư tiền mua mấy thể loại này chắc chưa từng xem qua demo và/hoặc những bài review trên mạng. Gọi là DEMO, chứ chắc chắn là phân-đoạn mà tác giả tâm đắc nhất rồi, cứ yên tâm là những phần khác còn... tệ hơn.

Cũng khó trách. Một cái tên mới ra, không làm trò thì lấy gì để PR? Có bạn "được" báo đập còn... mừng húm, sưu tầm đăng đầy blog và... phản pháo nữa cơ mà. Ai thấy chướng mắt, lại đây mình bảo nhỏ: Đừng thèm chửi, chỉ tổ rơi vào bẫy.

Ví dụ như khi viết entry này, mình chỉ lên tiếng về một tình trạng đang diễn ra trong văn đàn, chứ chả cần trù dập ai cả. Không nêu tên, thậm chí không viết tắt. Chi vậy? Hihi, tự hiểu với nhau là được rồi.

Chê quá cũng không nên. Các bạn cũng có những tài lẻ khác, ví dụ như: giỏi tạo mối quan hệ, giỏi phóng đại giật gân, giỏi vận dụng cái danh "gì cũng làm qua loa nhưng chả có gì xuất sắc". Như thế cho lịch sự - chứ mấy từ như "la liếm, chém gió, ảo tưởng" chỉ dành cho... hot blogger thôi ha ha ha.

Đọc tiếp →

No comments:

Post a Comment