Thursday, August 6, 2009

Miệng

resized_IMG_5062

Khiếp, nghe đồn là bạn Robbey toàn đi ngủ lúc 6h sáng, mãi đến tận... 6h chiều mới dậy. Hừm. Đâu phải ngày nào cũng rứa? Hên xui! Có hôm thức 24/24, có hôm ngủ 24/24 còn được nữa là. Không có lịch cố định.

Lúc nào mình cũng rảnh. Lúc nào mình cũng bận. Làm freelance là như vậy. Khi thiên hạ đổ ra đầy đường vào những dịp Noel, lễ Tết, mình lại lên kế hoạch PR dài hạn cho một sản phẩm. Rồi từ đó, chỉ cần đảm bảo mọi bước diễn ra đúng tiến độ. Mình chú trọng vào năng suất và kết quả hơn là... hùng hục sức trâu (dù mình tuổi con trâu). Sở dĩ chọn buổi đêm để làm việc, vì đó là lúc ideas nảy sinh ra nhiều nhất, mình có thể viết liên tục mà không mệt mỏi.

9 to 5 là chuyện của các bạn, đừng nghĩ mình làm việc còn người khác... ngồi chơi ăn tiền. Hồi lớp 1 cũng có đọc truyện ngắn, "Tay chân tai mắt miệng". Tui đóng vai cái miệng nè hehehe. Trách cái miệng làm chi, không có nó xem ai... đuối. Mỗi người một trách nhiệm trong xã hội, MYOB.

Nghĩ cũng ngộ.

Ai đến tuổi này cũng bắt đầu già ra, xấu đi, gặp nhau cũng đã nghe than phiền về gia đình, công việc, sếp lớn sếp nhỏ etc. Chỉ có tui là lúc nào cũng... hơn hớn. Tất cả đều nằm ở tinh thần. Đâu phải lúc nào mọi thứ cũng thuận buồm xuôi gió? Tui được cái lạc quan, nhìn về hướng tích cực, rồi từ từ gỡ dần các nút thắt để mọi rắc rối đều được giải tỏa. You are what you think! Bởi zị tui mới tươi, mới đủ "tự tin lôi cuốn thế giới" (dù tui xài Head n Shoulders chứ hem phải Clear).

Thế này, các bạn nên apply vào công việc mình thực sự yêu thích, để đạt hiệu quả tối ưu mà vẫn có cảm giác như ta đang... đi nghỉ hè. Hiện tại, tui đang làm việc với nhà hàng, nước giải khát, điện thoại, thú cưng, báo chí, văn nghệ văn riềng, xô chậu abc. Toàn những thứ làm tui hứng khởi, nên tui hok có cảm giác mình bị "cưỡng ép" mỗi khi... vào cuộc.

Đừng có nói câu, "Đâu phải ai cũng được như bạn." Muốn ăn thì lăn vào bếp. Cho đến giờ, ba mẹ tui vẫn chưa hỗ trợ đồng nào cho công việc của tui cả, quen biết cũng chẳng có. Mọi mối quan hệ, uy tín, đều do bản thân tui tự tay [gõ phím] gầy dựng nên. Hiển nhiên, tui vẫn phải cảm ơn quý phụ huynh vì luôn động viên về mặt tinh thần, cũng như tổ tiên và trời đất luôn phù hộ... hiền nhân. Nhưng quan trọng nhất là chính bạn có "muốn" hay không - nếu động lực và năng lực của bạn đủ mạnh, thành công chỉ là vấn đề thời gian. "Bàn tay ta làm nên tất cả" - học xong thì nhớ áp dụng nhé!

Chịp. Nói rứa, chứ nhiều thứ đang xếp hàng chờ giải quyết nà. Bài vở nợ chồng chất, nội cái blog để giải trí cũng chưa đăng được hết ảnh ọt trong thời gian qua nữa hux hux. Taking my time... Tối ni lại đi họp lớp nữa. Ta nói. Kệ!


~*~


Dạo này mưa gió nên ở nhà ngủ được nhiều. Mỗi ngày, phải "beauty rest" tầm 8-9 tiếng thì mới nạp đủ năng lượng được. Không lo về khoản ăn uống, vì mẹ nấu rất ngon nên chả phải ra hàng quán gì nhiều. Mà nếu đi, cũng toàn chỗ quen, đảm bảo chất lượng thì mình mới vào. Không dưng rước bột ngọt, hàng the vào người mần chi?

Tuần rồi chỉ "lunch out" đúng một bữa tại quán The Box, lúc đó còn chưa khai trương nên trang trí nội thất còn đơn điệu. Hy vọng mai mốt gì đó, tới sẽ thấy thêm nhiều tranh ảnh, cây cối, đại loại.

Đúng là không dễ khi phát triển khái niệm mới tại Việt Nam. Mục tiêu ban đầu của Box là để thực khách làm quen với việc "đặt món qua điện thoại" và "giao thức ăn tận nơi", nhưng lần nào mình giới thiệu, cũng có người thắc mắc: "Ghé đâu mua?" Hôm nọ ở shop Little Dog chẳng hạn, ngồi ăn với chủ tiệm, mà khách cứ tò mò ngó sang. Sau một lúc ngượng ngùng thì... hỏi địa chỉ. Nhận được nhiều feedback, rốt cục Box cũng đã có "trụ sở" chính thức đầu tiên:

284/12 Lê Văn Sỹ, phường 14, quận 3.

Mai mốt nhỡ quên thì cứ Google: Robbey The Box là ra. Số điện thoại để order vẫn như cũ: 6276 9269 hoặc 6276 8268.


resized_IMG_5045

Sò điệp tổ chim. Nhiều món mới hấp dẫn lắm, kéo xuống dưới để theo dõi nha hihi.


resized_IMG_5034

Tối đó Hoa Hướng Dương với bố con nhà này. Quả áo mới của nhóc Won tếu lắm, bạn nào thích vẽ áo thì tham khảo nhé.

Đọc tiếp »

Khổ, blog nhiều ảnh nên ngại bày ra hết ở mặt tiền, bà con treo máy lại đổ thừa cho mình.

No comments:

Post a Comment