Wednesday, August 19, 2009

Fear to Fly

Tổ tiên nhà tớ nghiêm khắc lắm nha. Hum wa, tớ định ngủ 3 tiếng xong dậy làm việc. Rớt mạng. Papa gọi điện lên chỗ dịch vụ thì được biết dây cáp vừa... bị đứt, phải đến sáng mới khôi phục được. Sao lại có chuyện trùng hợp vậy? Tớ không thắc mắc nữa, vì nhiều lần rồi. Ngày nào mà tớ ngủ dưới 8 tiếng, lập tức sẽ không làm được việc gì ra hồn cả. Gắng sức cách mấy cũng sẽ bị một chướng ngại vật nào đấy ngăn lại, và mình biết rằng không phải tự nhiên nó thế. Xin cái gì ông bà cũng cho, nhưng không cho phép con cháu tự vắt kiệt sức.

Nói ra chắc nhiều người không tin, chứ từ đó tới giờ, mình chưa bao giờ phải đi tìm việc. Nếu có interview, đó chỉ là "thủ tục" vì mọi thứ đều được duyệt qua rồi. Mà nguyên văn: Thất học, thất nghiệp, phụ huynh chưa giúp gì trong các mối quan hệ hay vốn liếng. Phải chi mình là một đứa... cáo già, suốt ngày loay hoay nghĩ cách kiếm tiền, mình cũng không ngạc nhiên. Đằng này, thực sự rất thong dong, thư thả - mọi người đều hay lo lắng giùm mình, nhưng mình lại là đứa tỉnh như không.

Mọi thứ đều xuất phát từ tinh thần.

Bạn cứ lo gạo bài để trả nợ cho qua. Nhưng tại sao lại phải tốt nghiệp? Đa phần bạn bè mình đều đang làm trái nghề - mà dù có vào đúng ngành đi chăng nữa, thì cũng không sử dụng những cái họ đã học ở trường. Đương nhiên, education is necessary. Nhưng quan trọng là bạn học Cách Học, và vận dụng những lý thuyết căn bản nhất cho công việc thực tiễn. Vả chăng, học là suốt một đời, chứ không phải... hối thúc cho xong một quá trình.

Bạn cứ lo không có việc làm ổn định. Nhưng tại sao lại cần một việc làm ổn định? Sức trẻ tràn trề, nếu chỉ phí thời gian để làm một công việc theo trình tự, ngày nào như ngày nấy, bạn nghĩ sự nghiệp về lâu về dài sẽ phát triển đến đâu? Chờ thăng chức? Sống lâu lên lão làng? Mình thà thử sức với nhiều dự án khác nhau, càng về sau, kinh nghiệm tích lũy càng nhiều - và đó là cái không ai có thể định giá được bằng tiền.

Bạn cứ lo không có ai cưới. Nhưng tại sao lại cần kết hôn? Mình là type family man, vẫn phải thừa nhận rằng còn quá sớm để yên bề gia thất. Nếu thật sự yêu nhau, vẫn quan tâm và chăm sóc cho nhau được thôi. Tại sao lại phải ký vào một tờ giấy? - như thể hợp đồng hôn nhân í. Con người tự làm khổ họ thôi, tình yêu mà cũng đóng mộc với ký tên xác nhận nữa chứ huhu.

Bạn cứ lo không thuộc về đám đông. Nhưng tại sao lại phải giống những người khác? Mỗi người đều có những sở thích rất riêng, nhưng không ít đã hy sinh chúng, vì bị cho là lập dị, khác thường, quái gỡ. Thiết nghĩ, các nhân vật vĩ đại trong lịch sử, có ai... bình thường ư? Nếu thế thì giờ làm gì có điện thoại cho bạn dùng, xe hơi cho bạn chạy? Không đòi hỏi bạn làm được những việc to tát như thế. Chỉ đơn giản: nếu chính bạn không làm bạn vui, không ai làm bạn vui được cả.

Mình đã tiếp chuyện với rất nhiều người, và nhận thấy rằng: Họ lo toan vì họ muốn như thế. Đó là lý do chính của việc... lão hóa nhanh, vì tinh thần không được thoải mái.

Cái gì thuộc về bạn, nó sẽ thuộc về bạn.

Trong khi bạn cố giam mình với những bằng cấp, chứng từ, hội nhóm - hey, I'm free. Tự do là cái mà xã hội loài người vẫn luôn tranh đấu để có được, thì mình không tội gì giam lỏng tinh thần bởi định kiến và một mớ... giấy lộn không hơn không kém.

Fear to fly?


KEL_0411

Xem loạt ảnh VÚT BAY và 3 clips... giả chim của tớ nhé kakakak.

No comments:

Post a Comment