Monday, July 20, 2009

Quá Khứ

Và ngày hôm nay anh như đứa trẻ
Của ngày hôm qua xa xôi tìm về
Lời thề tựa như ánh lửa sưởi ấm lòng anh
Như chính em, cô gái đến từ hôm qua...


IMG_0031

Mình là con người của hiện tại. Chưa từng nuối tiếc về những gì đã qua, cũng ít nghĩ ngợi về những gì vời vợi phía trước. Hì. Mình vô lo đến mức, cả gia đình và bạn bè đều phải... lo giùm. Ôi, trời sinh voi sinh cỏ. Chỉ cần bạn trân trọng mọi thứ trong đôi bàn tay bé nhỏ, tự chúng sẽ dẫn đường cho bạn. Không chủ động tìm việc làm, thế mà bao nhiêu tasks vẫn kéo đến, lắp đầy cả ngày. Tất cả đều do duyên số. Vậy nên, khi chưa tìm được ai vừa ý, mình chả phải vội vàng nhảy vào một mối quan hệ. Relax.

Nếu như mình 3 năm trước, đã nghĩ rằng: "Sao lại chưa có người yêu nhỉ? Có gì bất ổn à?" Rồi cũng đến, rồi cũng đi, bao cảm xúc lẫn lộn đã trôi qua. Bão có dữ dội cách mấy, phải đến lúc nguôi ngoai. Bình thường thôi. Thuộc làu các tình huống đến mức, mình không cần phản ứng nhiều nữa. Cười. Mình nghĩ, chỉ cần học được 999 kiểu cười trước mọi sự kiện diễn ra trong cuộc đời, bạn sẽ sống hạnh phúc.

Không hề mai mỉa nhé. Chưa được đủ trình như... gái già, phì phèo thuốc lá và nhếch mép: "Đời bạc lắm". Ai hiểu như vậy là tầm bậy. Thế này - quá khứ dù có tối tăm cách mấy, không cần thiết ủ dột vì nó. Hãy xem nó như tổ hợp các kinh nghiệm để làm nên chính bạn của ngày hôm nay. Mà hiển nhiên, bạn không thể ghét bản thân rồi! Let go. Khi đối diện cố nhân, nếu bạn không buông những yêu ghét xưa cũ, bạn sẽ đánh mất một thứ còn quý giá hơn thế: tình cảm trước khi 2 người đến với nhau.


IMG_0032

Và rồi ta hứa sẽ quay trở lại,
Về một ngày mai như hai người bạn
Một ngày để quên tất cả, lại nhớ về nhau
Cùng năm tháng còn ấu thơ.

Đã có lúc, tưởng chừng như chai sạn cảm xúc, để rồi khi nghe lại 4 dòng này, vẫn thấy xao xuyến lạ. Ca từ không có nước mắt, không có đau đớn, nhưng hình ảnh cũng đủ mong manh để gợi một niềm man mác khó tả. Mình nghĩ, chỉ những ai thực sự trân trọng mới hiểu được, cảm giác muốn ôm trọn kỷ niệm vào lòng - chợt nhận ra, dù cố gắng cách mấy cũng chẳng thể vượt qua "lời hứa" kia. Chỉ còn cách quên tất cả khi nhớ về nhau, mới có thể hồn nhiên được như ngày trước. Nhưng... những lần chạm mắt, ký ức lại ùa về... Bạn không chỉ là bạn nữa.

Đọc tiếp »

No comments:

Post a Comment