Monday, July 13, 2009

Big Deal

KEL_0367


Một điều hơi kỳ lạ - bất cứ cái gì mình nói ra, đều có thể trở thành "chuyện lớn". Người Việt mình (thích dùng 3 chữ này ghê hihi) vẫn có thói quen trọng sự kín đáo, ý nhị, đôi lúc có một chút gì đó "len lén". Ví dụ như hôn nhau thì né đám đông, còn... đái bậy thì cứ đứng trên vỉa hè cho bao người xem. Oops! Sorry, I just don't get it.

Nghĩ lại chuyện cũ, chỉ thấy buồn cười khi một số kẻ lên án mấy tấm ảnh hôn hít của mình, trong khi lại tuôn ra những thứ ngôn ngữ mà trong sách giáo khoa chả bao giờ dạy. Tự hào nhỉ? Thậm chí không đủ thông minh để phân biệt đúng sai. Chuyện chăn gối chả ảnh hưởng gì đến ai là sai, trong khi chuyện xúc phạm trực tiếp đến người khác lại là đúng?! Ôi... đạo đức.

Chắc chắn mình phải chuộng lối sống tại Việt Nam, tính quây quần tình cảm của con người Việt Nam, nhiều là khác. Nếu không, mình đã chả từ bỏ hệ thống giáo dục trên cả tuyệt vời, sự phóng khoáng tại đất nước văn minh nhất thế giới để quay về. Mình chưa bao giờ ghét Hoa Kỳ, đến giờ vẫn xem trọng khoản thời gian du học, bởi nó thay đổi góc nhìn của mình dành cho nhiều hiện tượng và quan điểm. Nói thật, lúc trước, mình chả yêu nước như hiện tại. Cũng từng nhìn vào những khoản tiêu cực của xã hội Việt Nam và nghĩ rằng, "Đã đi là chả bao giờ về". Nhưng chính tinh thần dân tộc cao của người Mỹ đã khiến mình cảm thấy hổ thẹn, và dần nhận ra Tổ quốc cũng sở hữu những yếu tố mà chả nơi đâu có được. Chính người Mỹ dạy cho mình cách yêu người Việt hơn.

Đi mới biết! Đi và chịu học, không chỉ qua sách vở.

Thiết nghĩ, nếu đã ở lại Việt Nam và miệt mài chạy theo thành tích như mình trước đây, rốt cục cũng chỉ sẽ sống một cuộc đời... đau khổ. Đau khổ từ Bên Trong, bởi lối sống hình thức và giả tạo. Ví như bạn học trường Y cốt chỉ để thể hiện ta đây tài giỏi, tốt nghiệp xong bỏ đi làm... thiết kế. I mean, what the hell? Bạn bỏ phí bao nhiêu năm trong trường đại học, bao nhiêu chất xám để nghiên cứu, chỉ để chứng minh cho Thiên Hạ thấy?! Ha. Thông minh hay không, bản thân mỗi người tự biết rõ. Giá như bạn kia chịu theo đuổi nghệ thuật ngay từ đầu, đã có thêm chỗ cho một bạn nhiều đam mê với ngành Y hơn, nhưng lúc thi cử không gặp may mắn. Mình rất khó chịu với những kẻ cố giành giật điều gì đó, trong khi họ thậm chí chẳng thiết tha. Ngu xuẩn, ích kỷ, và tồi tệ.

Đọc tiếp »

No comments:

Post a Comment