Tuesday, August 17, 2010

Kim

IMG_0061

Không rõ tâm trạng hiện giờ của bản thân ra sao...

Nặng trĩu. Muốn chuyển hóa nguồn năng lượng ấy sang tức giận, hoặc phấn khích, hoặc vỡ òa ra khóc cũng tốt. Không. Mặt lạnh như tiền, các ngón tay gõ lách tách trên bàn phím, như muốn tìm lối thoát. Nếu vấn đề thuộc về công việc, bạn bè hay tình yêu... chắc đã không bế tắc. Trừ gia đình, mọi thứ đều có thể vứt bỏ? ... Nói thì dễ.

Mình không thích mắc nợ. Cái nợ duy nhất là với gia đình. Mỗi lúc nghĩ đến sự hy sinh, cũng như quan tâm chăm sóc của ba mẹ suốt 25 năm nay, lại thấy choáng ngợp đến hãi hùng. Mình thậm chí mắc chứng sợ tiêu tiền trong giai đoạn ở Mỹ. Cày hùng hục trâu bò, thu gom tất tần tật học bổng, rỗi ra lại đi làm thêm. 18 tiếng/tuần. Có khi 21 tiếng.

Mình sợ khoảng thời gian ấy.
Mình sợ cảm giác bất lực khi tiêu tiền người khác.
...

Mình đã có kế hoạch làm một đống việc, kiếm một đống tiền, đến 40 tuổi sẽ nghỉ ngơi, chu du khắp nơi, tận hưởng thế giới. Không vướng bận. Không muốn vướng bận.

Và mỗi lúc nghĩ tới em bé, mình lại rất phân vân. Sẽ đến lúc nó không dám cãi lời mình, sẽ đến lúc nó chịu áp lực từ mình, sẽ đến lúc mình trở thành gánh nặng cho nó.

Đọc câu trả lời của Mai Khôi, "Tôi mơ ước chết ở tuổi 50 theo cách của tôi", mình hiểu chị ấy đang nghĩ gì.

...

Mệt mỏi.

No comments:

Post a Comment