Monday, April 12, 2010

Đồng Tính trong Nhạc Việt

Robbey-HuyDu0014

Về đâu lúc ngày đã hết, ánh đèn đường hắt hiu buồn
Mình tôi dưới hè phố vắng, nỗi buồn nặng trĩu không tên
Trót sinh ra phận mình trái ngang, yêu đương khác thường
Sống giữa đời mệt nhoài, âm thầm chịu bao đắng cay

Bình minh không đến bao giờ, đời tôi rồi sẽ đi về đâu?
Khi quanh tôi thế gian là tiếng chê bai cười đùa xa lánh
Tình yêu tôi vẫn đi tìm, rồi tình gục chết giữa ngàn khơi
Thế gian ơi, để tôi sống yên bình
Tình yêu tôi vẫn đi tìm, rồi tình gục chết giữa ngàn khơi
Trái tim tôi chỉ mong sống yên bình...

Phạm Huy Du & Nguyễn Hồng Thuận - Trò Đùa Của Tạo Hóa

Lời mở đầu: "Mọi người ai cũng có quyền sống thật, tại sao những người như chúng tôi luôn phải đối diện với những điều dối trá? Có ai chấp nhận nếu chúng tôi sống thật với bản thân mình? Có ai đồng cảm, có ai sẻ chia, hay chỉ là những ánh mắt nhìn chúng tôi như một trò đùa của cuộc sống?"

"Đặt một dấu chấm hỏi, không có câu trả lời cho số phận. Tình yêu của chúng tôi phải chăng cũng là một trò đùa?"


Robbey-HuyDu0007

Mình tin rằng, khi nghe ca khúc này, không ít bạn sẽ thấy... đồng cảm.

Một lần vào gay forum giải quyết chuyện cá nhân (dài dòng lắm, tóm gọn là chuyên bị mạo danh để đong hàng -.-), mình tò mò đọc thử những dòng tâm sự của vài thành viên, thấy được nét tương đồng nhất định với thông điệp phía trên. Đại loại, bất mãn hiện tại, gia đình không sẻ chia, xã hội không cảm thông, hạnh phúc quá xa vời... Từ khóa: buồn, tủi, cô đơn.

Tất nhiên, sẽ thật vô duyên nếu cười trên nỗi đau của kẻ khác, nhưng mình chưa hài lòng với cách những sản phẩm hướng đến đại chúng phác họa khái niệm đồng tính.


Robbey-HuyDu0009

Ví như anh chị em nhà báo chẳng hạn: mặc dù gay và les chả ít, nhưng mỗi lần làm phóng sự lại khiến mình... lăn tròn mắt. Toàn tệ nạn, lừa đảo, mại dâm, cướp giật, giết hiếp, vv. Hỏi sao bác sĩ, kỹ sư, doanh nhân thành đạt không dám công khai xu hướng tình dục? Xin thưa - họ ngại bị đánh đồng cá mè một lứa.

Văn học đương đại cũng khai thác đề tài này khá nhiều. Quyển duy nhất mình kiên nhẫn đọc trọn vẹn là Bóng, do nể mặt chị Trang - người chắp bút - đã tặng sách. Sự thê lương xuyên suốt cuốn tự truyện làm mình cảm thấy rất mệt mỏi. Tương tự trong điện ảnh, ngoại trừ Những Nụ Hôn Rực Rỡ, mình phải lắc đầu le lưỡi trước mấy phim còn lại. Mặt thộn ra khi nghe lời thoại từ Trai Nhảy của chị Liên Hoan Lê Hoàng, "Anh là gay mà, anh khổ lắm, anh phải sang Thái giải phẫu." Bi mà cứ như hài!

Đọc tiếp →

No comments:

Post a Comment