Monday, April 26, 2010

More than Taste

Robbey-HideAway0016

Sài Gòn khác hẳn Hà Nội và một vài tỉnh thành khác về cung cách phục vụ khách hàng.

Ở đây, quán nào chửi là quán đó đóng cửa sớm, dẫu chế biến thức ăn hấp dẫn cách mấy chăng nữa. Phút thăng hoa chỉ đến khi mọi giác quan đều được bay bổng. Đang nếm cao lương mỹ vị, chợt ngửi mùi kỳ kỳ dưới bếp, hoặc nghe tiếng léo nhéo bên tai, hoặc nhìn thấy chủ quán giơ tay tát nhân viên, làm sao mà ngon miệng trước những thông tin gây nhiễu ấy được?

Lần nọ, blind dating với một em mới quen. Mình lịch sự, để em í chọn chỗ. Ẻm hẹn ở Windows. Vừa bước vô, nhạc đã dọng ầm ầm ầm vào tai, phải gào lên mới biết đối phương đang nói gì. Nghĩ sao? Đi luôn hông trở lại. Gout thẩm mỹ rất quan trọng, hơn cả ngoại hình và những thể loại bằng cấp bạn khoác vào người.


IMG_9523


Papa hay than phiền mình chi quá nhiều vào quần áo. Trên thực tế, mỗi món mình vận ra đường chỉ dao động từ 500K - 800K, đâu đắt đỏ quá mức cần thiết? Hiệu hay không hiệu, chả quan trọng. Chỉ cần chất liệu tốt, kiểu dáng tao nhã, mặc vào tự tin thoải mái là ok. Bây giờ toàn giao tiếp với đại gia, nghệ sĩ, doanh nhân thành đạt - tôn trọng bản thân chính là cách tôn trọng những ai đi cùng. Bạn không thể khoác một cái giẻ rách rồi bảo: Chả sao, tôi có... đầu. Kẻ thông minh thật sự phải biết trang bị vẻ ngoài sao cho phù hợp với bản thân và công việc. That's the way it goes.

Khi ở nhà, mình vẫn áo lá quần đùi như bao người thôi. Nhưng thử tưởng tượng đặt chân vào quán xá với bộ dạng như thế, chắc chủ... xua chó ra cắn quá. Tương tự, mình ghé nhà hàng không chỉ vì món ăn, bởi mama đã nấu quá ngon rồi! Thiết nghĩ, đòi hỏi nghệ thuật trình bày tinh tế, âm nhạc nhẹ nhàng thư giãn, dịch vụ tận tình chu đáo... là hoàn toàn chính đáng.


Robbey-HideAway0015

That's why I enjoy HideAway.

Here, I feel like a king - a nice one.

Tham khảo các món ăn. ^^

No comments:

Post a Comment