Saturday, January 9, 2010

Robbey

IMG_1423

Kể từ khi chọn Robbie làm ID trên forum Phổ Thông Năng Khiếu vào năm 2001, đã "một lòng một dạ" với nó đến tận bây giờ. Bạn biết đấy, ở lứa tuổi xì tin, bọn nhóc thường thay đổi nickname như chong chóng - tùy thuộc... thời tiết nắng hay mưa. Mình chỉ đúng một lần nâng cấp Robbie -> Robbey, do sợ nhầm lẫn sang thần tượng mỗi khi tên được xướng lên. Cách phát âm tương tự: Róp-bi (đánh lưỡi thật mạnh khi phát âm chữ R =).

Tên khai sinh và tự chọn đều liên quan mật thiết đến cá nhân mình, kể cả âm sắc lẫn ý nghĩa. Có bạn nhận xét khá hài hước: trong khi MM nghe... Mềm Mại, Mượt Mà đầu Môi thì RR cứ Rắn Rỏi, Rừng Rực, Rôm Rốp - đau hết cả Răng!


IMG_1399

Giọng văn tớ vốn đanh thép từ ngày còn đi học, điểm số dành cho thể loại phân tích bao giờ cũng cao hơn là tả cảnh này nọ. Nói thật nhé, đọc bài những "đối thủ" trong đội tuyển, thấy họ dùng từ trau chuốt hơn mình nhiều. Vì sao được chọn? Chắc mình... lạ.

Từ bé đến lớn, rất ít khi đụng đến dàn bài mẫu của giáo viên. Toàn tự tung tự tác, nên kết quả học tập khá là... lên voi xuống chó. Thi quốc gia, trường chuyên lớp chọn thì ngon lành, đến lúc tốt nghiệp: 6.5 môn Văn. Nhục hơn con cá nục! Bởi, mình chỉ luôn hướng đến đối tượng năng động, tư tưởng văn minh, tiến bộ. Gặp bác nào bảo thủ quá, em chào thua, không đủ kiên nhẫn.

Mình được thầy cô cưng vì nhiều lý do khác hơn là... thành tích. Nghĩ đi, Thế Hệ Vàng của trường Nguyễn Du mà. Chỉ tính riêng trong lớp, lâu lâu mới thò chân được vào cái top 5, hình như còn đồng hạng với dăm ba bạn khác nữa. 9.5 đấy nhé. No kidding! Bấy nhiêu năm... Bản chất không thay đổi mấy: nói nhiều, tung tăng, nhí nhảnh, làm trò, yêu văn nghệ, blah blah. Quậy phá? Nah. Vừa đủ để các sư phụ nhớ mặt thôi.


IMG_1396

Cách thể hiện qua câu chữ của mình thường chả... ăn rơ với hình tượng bên ngoài. Mình thấy không cần thiết. Miễn sao quan điểm vẫn nhất quán là được.

Đọc tiếp →

No comments:

Post a Comment