Tuesday, March 9, 2010

Mùa Thu Cho Em - 2 Nốt Trầm Sóng Đôi

1

Họp công ty về muộn nên giờ mới cập nhật blog. Sáng ngủ, chiều café với khách hàng, tối thưởng thức văn nghệ và hoàn thành công việc. Làm gì làm, gõ lách tách vài dòng mới kết thúc một ngày được.

Mình chưa hài lòng lắm với logo, thắc mắc sao chữ D đặc ruột? Không hẳn xấu, chỉ thấy nó... kỳ kỳ. Dennis và Apple bảo, như vậy mới gợi sự tò mò, chứ hoàn hảo lại hóa... bình thường. Hmm. It makes sense.

Bản thân khi theo dõi những cuộc thi hát, cũng chả mặn mà lắm với trường hợp trình diễn suôn sẻ từ đầu đến cuối, mặt mũi xinh xắn theo kiểu "nhìn muốn dạm hỏi ngay". Nếu bạn có cá tính, phong cách riêng - thô ráp chút không sao. Lỗi kỹ thuật sẽ từ từ sửa, ngoại hình sẽ trau chuốt theo đường hướng vạch ra - tất nhiên với điều kiện bạn đã sở hữu các yếu tố nền tảng.


18

Quay lại kỳ Vietnam Idol đầu tiên. Lúc mình nghĩ Phương Vy có cơ hội chiến thắng, vẫn chưa nghe tin đồn vo ve bên tai đâu. Về sau, mới hay rằng cô nàng đã được nhắm đến từ vòng ngoài, cùng Ngọc Ánh, Thảo Trang, etc. Ngạc nhiên chăng? Mô hình Idol vốn được thống nhất trên toàn thế giới, và người sản xuất giỏi cần "nhìn" ra ứng viên trong số vài chục nghìn thí sinh đăng ký.

Đặt vào vị trí producer, chắc chắn mình vẫn chọn Phương Vy. Ngọc Ánh sở hữu backstory dễ khai thác (Danny Gokey), Thảo Trang mang đến nét lạ cho chương trình (Megan Joy), Trà My là Miss Idol (Kellie Pickler), và Hải Yến vào vai Big-Voiced Diva đồng thời tạo ra shock elimination (Jennifer Hudson). Dĩ nhiên, cannon fodders như Ngọc Bích, Thanh Phong, Xuân Linh cũng cần thiết - để những gương mặt khác dễ bật lên hơn. Nếu theo dõi trọn vẹn một kỳ Idol của bất kỳ nước nào, bạn sẽ dần nhận ra "công thức pimping" và ít ngạc nhiên hơn trước kết quả mỗi tối thứ 6.

Vì sao Vy? Mình sẽ dùng từ "dung hòa", chứ không phải "hoàn hảo". Trên thực tế, hạt giống không được phép nhận quá nhiều lời khen ở những vòng đầu, chỉ vừa đủ để... động viên thôi. Thứ nhất: Dễ bị ghét (Khen gì khen lắm thế, nó mắc lỗi A, B, C tùm lum thế kia). Thứ hai: Gây chủ quan (Thông thường khán giả có từ 2 favorites trở lên, tâm lý "cứu kẻ yếu" khiến họ vote nhiều hơn). Thứ ba: Hạt giống ngừng trau dồi (Ta thế này tốt rồi!).


22

Phương Vy nên cảm ơn chú Tuấn Khanh. Mình nhớ cô bé đã rất... tức khi nghe lời nhận xét: "Em như đóa hoa chưa... tỏa hương" (đại loại), ám chỉ Vy còn thụ động trên sân khấu, chưa biết cách biểu đạt cảm xúc bằng hình thể. Sau lần đó, em năng động hơn hẳn! Sự tiến bộ, định hình phong cách của Phương Vy trải dài suốt 10 đêm Gala, quá phù hợp với tiêu chí Zero to Hero. Bởi, phải tận mắt chứng kiến cả quá trình, mới hiểu kết quả chính xác hay không. Hào hứng khi nhắc đến Vietnam Idol Season 1, vì nó logic và "điển hình Idol" không kém phiên bản bố mẹ. Giá như các cuộc thi khác ở nước ta đều được thế.

Đặt mình lên truyền hình cho cả quốc gia suy xét liên tục 3 tháng trời, áp lực biến thí sinh trở thành Mr/Miss Perfect, căng thẳng lắm. Vào nghề vài năm đi, 2 chữ "hoàn hảo" sẽ giảm dần trọng lượng, thay vào đó là "hoàn thiện".

Đọc tiếp →

No comments:

Post a Comment