Tuesday, November 3, 2009

Nếu đã Sống

...thì phải sống tốt hơn!

Lâu rồi mới ấn tượng với một con người đến vậy. Đó là Đặng Đình Quý, sinh viên đại học Yersin, Đà Lạt - nhân vật đã giao lưu cùng các thí sinh NSTHTH vào tối qua.


Playoff0020

Playoff0021

Chân bước khập khiễng, phát âm ngọng nghịu, nhưng toát ra từ Quý là sự tự tin mãnh liệt vào bản thân. Nhiều bạn cứ quan điểm, chỉ những ai xinh đẹp, có tiền, địa vị cao mới có quyền tự tin. Sai! Tất cả những yếu tố đó đều chỉ là... bề ngoài. Sức mạnh ấy xuất phát từ bên trong, từ tri thức, từ trái tim của mỗi cá thể. Khi bạn biết rằng bản thân đủ khả năng và quyết tâm, khi bạn biết mình đang làm một điều đúng đắn, không trở ngại nào có thể cản bước bạn cả.

"Thành đạt không phải ở người ngoài giúp đỡ, mà chính do lòng tự tin." - Abraham Lincoln

Thế nên, Quý đã không cần ai đỡ lên sân khấu. Khi Phú Luân ngỏ ý rằng - các bạn thí sinh muốn tặng anh một khoản tiền (hơi phô hix), Quý đã sẵn sàng nhường lại phần hỗ trợ ấy cho đồng bào miền Trung đang hứng chịu cơn bão số 10. Mình phục lắm, vì anh này hiện thực hóa tất cả những gì ảnh nói, chứ không chỉ lý thuyết suông.

Bị bệnh bại não từ khi lọt lòng và sống trong gia cảnh khốn khó, thế mà giờ đây Quý đã bán được nhiều kịch bản cho các hãng phim truyền hình.

Ngẫm lại những câu xúc phạm mà bạn có thể đã nghe qua, ví như "Đồ thiểu năng", "Đồ bại não" - tự nhiên thấy buồn cười, nhỉ? Những ai thích ức hiếp kẻ khác, mang khuyết điểm của người ta ra làm trò đùa, thực chất do họ quá tự ti. Chính vì không có gì để ngẩng mặt với đời, họ mới phải làm thế để cảm thấy tốt hơn về bản thân.

Hoàn hảo rất buồn chán, vì bạn sẽ không bao giờ tận hưởng được cảm giác vượt qua chính mình. Mỗi con người sinh ra, ai cũng có điểm yếu, người tài là kẻ biết dùng ưu điểm và sự kiên nhẫn để khắc phục chúng. Khuyết tật khó chữa nhất - chính là khiếm khuyết trong tâm hồn.

Anh Quý thuộc nhiều câu ngạn ngữ hay ghê. Mình về nhà cũng research thêm danh ngôn đến từ tổng thống Lincoln, ví như:

"Điều tôi muốn biết trước tiên không phải là bạn đã thất bại ra sao, mà là bạn đã chấp nhận nó như thế nào."


Playoff0027

Từng khó chịu khi nghe Hà Anh Tuấn hát ở Sao Mai Điểm Hẹn, rất... amateur so với đa phần các thí sinh khác, dù phải công nhận anh chọn bài thông minh. Về sau, chứng kiến từng bước phát triển của anh qua mỗi sản phẩm âm nhạc - gotta give the guy respect! Vượt qua dư luận, phấn đấu và tìm tòi để tự khẳng định tài năng của mình, Tuấn xứng đáng với mọi lời khen.

Vài người cứ quan điểm, cô A hát không khỏe bằng cô B, làm sao có chuyện cô A soán ngôi cô B được? Họ quên mất câu chuyện từ cấp 1 - Thỏ và Rùa. Tự đắc với năng lực thiên bẩm của mình, không cần cù, không chiến thuật - xin lỗi, thất bại cũng... đáng đời.

Nhưng nếu Thỏ biết đứng dậy và chạy tiếp trên con đường của mình để đạt đến thành công tiếp theo, sẽ chẳng ai mải chê cười nó cả.

Giống đang... dạy đời không? Haha, tặng thêm một câu chót:

"Một cách hay nhất để thành công trong đời là khởi sự làm những gì mình thường khuyên kẻ khác."


Playoff0006

Playoff0014

2 bạn được chọn trong đêm thi play-off đều đúng với dự đoán của mình. Tin chắc rằng ban giám khảo có cùng quan điểm, thế nên không ngạc nhiên khi điểm của Như Quỳnh và Tố Ny cao hơn hẳn 3 bạn còn lại. Tâm lý thôi. Ai cũng sợ "hạt giống" sẽ bị mình... kéo xuống nên cứ chấm cao cho chắc ăn hehe. Anyway, kết quả như thế hợp lý rồi, mấy con số không quan trọng.

Tôn thắc mắc, phần thể hiện của Tố Ny và Bích Ngọc ngang cơ nhau, sao lại có chuyện cách biệt dữ dội? Đơn giản thôi. Đặt 2 em cùng tuổi, hát cùng thể loại nhạc, mặc trang phục tương tự lên... bàn cân - dĩ nhiên, họ sẽ chọn em có nhan sắc và vóc dáng hơn rồi. That's life.


Playoff0018

Playoff0024

Tiếp tục bình loạn nào!

No comments:

Post a Comment