Friday, February 26, 2010

Tản mạn: Đàn Ông là Con Chó

5221605

Really?

Sài Gòn không phải một cái chợ.

Tất nhiên, có một cái chợ gọi là chợ Sài Gòn, nhưng Sài Gòn vẫn là một thành phố văn minh chứ không phải một cái chợ.

Không ít lần tôi đề cập đến việc dân tứ xứ mang lại nhiều thứ cho Sài Gòn, nhưng lấy đi không ít.

Bấy giờ, tôi mới hiểu cảm xúc những người sinh ra ở Mỹ dành cho kẻ nhập cư, dù tổ tiên của họ đều là kẻ nhập cư.

Một con bé vất vưởng ở xứ nào chả rõ, vừa vào đến Sài Gòn đã viết truyện về... mại dâm, gái gọi như đúng rồi.

Tôi ở đây từ thưở mới lọt lòng, quan hệ rộng, quen xã giao cũng tầm nghìn khuôn mặt chứ chả ít hơn.

Tiếc quá. Phải chi qua lại với ai hành nghề buôn hương bán phấn, tôi đã có câu chuyện làm quà với cả nhà.

Hoặc là giời ban cho mình toàn vận may, niềm vui, quý nhân xếp hàng dài gặp gỡ.

Hoặc là giời ban cho nó toàn bất hạnh, đau khổ, vào Sài Gòn để kết bạn với đĩ.

Hoặc như papa đã dạy: Buôn có bạn, bán có phường.

Gần mực thì đen, gần đèn thì sáng.

Người Mỹ cũng có câu, Friends are Chosen Family.

Chắc vậy.

Nghĩ đi. Ở Central Garden, thú vui tao nhã là mua sắm đồ hiệu.

Thất nghiệp? Thất-fucking-nghiệp?

Làm nghề gì để phát ngôn "Đàn ông là con chó"?

Đọc tiếp →

No comments:

Post a Comment