Saturday, February 27, 2010

Hạnh Phúc Bất Tận

valentine_convert

Mình nói nhiều, cười nhiều.

Mình thích bàn chuyện đời với papa, với các anh chị.

Kể về một lời khen bất ngờ, tất nhiên mình toe toét.

Kể về những lời chê bá vơ, mình nhún vai cười mỉm.

Một người tự tin có cơ sở, hẳn phải biết thế mạnh - điểm yếu của bản thân là gì, sao lại chịu tác động bởi lời ong tiếng ve? Dẫu sao, nhờ ong nhờ ve mới có trò vui làm quà.

Lần nọ, mình rất cáu vì bị con bé kia chạy ẩu tông phải, xước hết một bên chân. Vào quán café, mặt hình sự, trách móc thằng bạn sao hẹn ngay lúc mình... không muốn ra đường! 8 chuyện 1 lúc, lại thở phào: "May quá, không rách quần".

Đùa? Thật chứ.


ava

Sở hữu trăm kiểu cười - tùy trường hợp - mình cũng muốn đưa hết vào ảnh, nhưng lúc "diễn" lại... hổng tới, hix.

Vài người thắc mắc, chẳng nhẽ không lúc nào buồn sao? Thỉnh thoảng. Nhưng đại loại, "Tui buồn không hiểu vì sao tui buồn." Nhàn cư vi bất thiện. Rứa nên khi nào rỗi là kiếm việc để làm ah.

Bí quyết luôn vui tươi?

Đọc tiếp →

No comments:

Post a Comment