Thursday, March 31, 2011

5 tờ 100K

Từ đầu năm, gia đình mình hay bị mất tiền linh tinh. Khi vài chục, lúc vài trăm. Bản thân mình trước đây chẳng quan tâm lắm, vì tiền bạc đều yên ổn trong ngân hàng. Chỉ để ít cash bên ngoài chi tiêu lặt vặt, hoặc đổ xăng, vá xe... Hết thì thôi, chẳng thắc mắc gì cả.

Cho đến khi bé giúp việc bị bắt quả tang tại trận đang móc ví Minh Thông đặt trên bàn, mọi thứ trở nên khác hẳn. Mình không hề muốn đề cao cảnh giác dưới mái ấm của mình chút xíu nào.

Một buổi sáng trước khi đi làm, mình đã gọi nó ra, bảo nhỏ: "Mọi người đều phải lao động, đổ mồ hôi sôi nước mắt mới ra tiền. Em cũng đâu thích ai xài tiền em chứ hả? Túng thiếu gì thì nói, lâu lâu anh cho một ít tiêu vặt." Xong, mình dúi vào tay con bé 100K. Nó lí nhí cảm ơn.
...
..
.

Những tưởng mọi việc đã yên ổn.

Vừa phát hiện 500K không cánh mà bay. Bực lắm. Đâu phải vì tiếc tiền, mà bỗng dưng cảm thấy thiện chí bị xem nhẹ. Quy trình sự việc như sau:

+ Trưa thứ 3, đi ăn chay cùng 2 cộng tác viên. Mình lấy 1 triệu từ túi quần ra để trả tiền (10 tờ 100K), đưa 2 tờ cho phục vụ và nhận lại 20K. Mình bỏ 8 tờ 100K còn lại và 20K vào bóp.

+ Khi ra về, mình đặt bóp vào cốp xe. (Gần đây béo lên, mông to quá, thông cảm. ) Ghi âm Hello, rồi làm việc, ăn chiều, xem phim The Kids Are All Right và ngủ vào khoảng 20h.

+ Sáng thứ 4, dậy tầm 7h, review Bi, Đừng Sợ. Sau đó, trả lời mail, rồi lướt qua tiến độ các dự án.

+ 14h30 ghé Hard Rock, 15h30 chạy sang Palace - dự 2 buổi họp báo. Chi phí trà nước đúng 600K: mình đưa trợ lý 100K đổ xăng, giữ 500K. Ghé Tân Thế Giới để mần tóc, hết 450K, còn lại 50K cho vào túi quần.

+ 19h họp mặt cùng DOPE Team tại Cepage, toàn bộ chi phí do đại diện DOPE thanh toán.

+ Sáng thứ 5, xem ra mắt phim tại Galaxy Cinema. Bởi không muốn gom về quá nhiều tiền lẻ từ 50K, bấy giờ mình mới lôi bóp từ cốp ra, để tìm 2K giữ xe. Ngạc nhiên khi thấy chỉ còn 3 tờ 100K, 1 tờ 20K, còn lại là 1K, 2K và 5K sẵn đó.

+ 5 tờ 100K trốn đi đâu???
...
..
.

Các trường hợp:

1. Mọi thành viên trong gia đình mình đều hiểu, mình sẵn sàng đưa ngay 500K hay vài triệu, nếu nhỡ họ kẹt tiền. Đã hỏi và được biết, chả ai "mượn tạm" cả.

2. Giả dụ bị cạy cốp xe trong bãi đỗ, thì tên trộm nên lấy cả cái ví, hoặc ít nhất gom hết cash đi chứ. Chừa hơn 300K làm chi?! Hành động ấy chỉ nhằm khiến ta lầm tưởng, "À, chắc tiêu vào đâu đó nên quên". Thủ phạm muốn dễ dàng hành động lâu dài í mà. Song, cả Hard Rock Cafe + Palace + Cepage đều chẳng phải nơi mình ghé đều đặn hằng ngày, muốn "hình thành thói quen" kiểu đó cũng khó!

3. Con bé từng tự ý mở cốp xe mình ra. Con bé từng lấy tiền Minh Thông. 1+1=2. Quá rõ ràng. Biết nghĩ sao cho đúng?
...
..
.

Ôi trời, thì cứ đuổi xừ nó cho xong. Còn không thì kệ đi, 500K đáng gì? Mình biết rất nhiều bạn đang nghĩ như thế. Vấn đề chẳng phải do mình tiếc tiền!

Nó khóc lóc, nhận hết những sai phạm trước đây, nhưng thề sống thề chết chẳng dính tới 500K kia.

Con bé 16t, bằng tuổi mình khi đang du học xa nhà. Mình hoàn toàn hiểu cảm giác thèm cái này cái nọ, hiểu cảm giác tủi thân vì sống cùng người lạ, hiểu cả sự nhạy cảm khi nghe những lời to tiếng. Tuy nhiên, tất cả đều chẳng phải cái cớ để sai phạm.

Mẹ bảo nó ít học nên chắc không hiểu. Nhưng bên cạnh đầu óc, con người ta còn có tâm. Nếu sau bao lời khuyên nhủ mà nó chẳng thay đổi, thất vọng chứ.

Tối nay, lần đầu tiên mình gọi nó ra phòng khách trò chuyện. Điềm tĩnh, chẳng phân biệt chủ tớ. Suốt 1 tiếng, nó chỉ rưng rức, không thể hoàn thành câu nào rõ nghĩa.
...
..
.

Đuối hơi. Quay về phòng. Nó gõ cửa và gửi mình lá thư sau:

"Anh Mẫn, em xin lỗi! Cái chuyện anh mất tiền thì em không có lấy, còn những chuyện từng xảy ra em rất hối hận. Đêm nào em cũng khóc và tự trách bản thân rằng tại sao mình phải làm như vậy? Em vô cùng hối hận, mong anh hãy hiểu cho em. Còn những gì anh nói với em, thì em sẽ nhớ và giữ lấy một bài học cho cuộc đời mình. Anh có biết mỗi lần làm sai, muốn xin lỗi ai đó nhưng em không nói được. Em sống ở đây rất hạnh phúc, cuộc đời em chưa bao giờ được vậy cả. Em sống cần tình thương yêu, vì em lớn lên đã thiếu sự đùm bọc của mọi người dành cho em.

Còn chuyện ngày hôm nay, em không thể quên được. Anh có biết nếu bây giờ em sai chuyện gì, hay là ai đó làm, mọi người sẽ đều nghi cho em, vì em đã làm mất lòng tin ở mọi người.

Em luôn xem anh như anh trai của mình vậy. Em nhờ anh chuyển lời xin lỗi đến mọi người trong nhà giùm em. Còn nhiều điều em chưa nói hết, mong anh hãy hiểu cho em nhé. Em hứa với anh em sẽ thay đổi lại tính cách của mình và không có thêm một lần tái phạm nào nữa. Hãy hiểu cho em."

Nhìn ngắn vậy chứ cũng 2 trang tập học sinh đấy. Muốn tin nhưng... chẳng biết như nào. Cả nhà góp ý xem.

Facebook | WordPress | Yume | 360 Plus | Zing Me | Opera
Multiply | Blogspot | Tamtay | LiveJournal | AnyArena

1 comment:

  1. Nhưng mà sao trong lá thư em nó lại không nhận là mình đa~ lấy 500k của anh...Với lại em nó nói là em nó có nhiều điều chưa nói hết thì anh cứ hỏi em nó đi...nếu đa~ coi anh mân~ là anh thì chắc cung~ không ngại tâm sự :D.

    ReplyDelete