Thật đáng sợ khi một ca khúc có thể đánh thức những xúc cảm tưởng chừng đã chôn giấu bấy lâu...
Mình hay tự than phiền về trí nhớ ngắn hạn, nhưng thực chất, việc chóng quên đã hình thành như một thói quen. Mình chọn nhớ những kỷ niệm đẹp, để tim không nhói, để mắt khỏi đờ đẫn mỗi lúc quá khứ hiển hiện ra trước mặt.
Bao nhiêu thử thách thưở cắp sách đến trường, bao nhiêu khó nhọc khi sinh sống nơi xứ người, chắc ba mẹ rành rẽ hơn mình. Từng sẻ chia rất nhiều, và sau mỗi cuộc nói chuyện, đầu óc mình lại quay về trạng thái trống rỗng, không gợn tí muộn phiền. Cứ tích cực, cứ tươi cười, như thể thế giới vẫn màu hồng và sự lạc quan sẽ chiến thắng tất cả. Ít nhất, đó là cách mình thuyết phục bản thân.
Tuy nhiên, mọi thứ đều cần giới hạn. Sẽ thật ích kỷ nếu cứ bắt ai đó đỡ thay gánh nặng, cho dù họ sẵn sàng, cho dù họ tự nguyện.
Mình từng gọi liên tục, bởi thiết tha sự ấm áp thân thuộc, nhưng chỉ nhận về đôi 3 câu lạnh lùng đến phũ phàng.
Mình từng viết và viết, để rồi tự dày vò bản thân bằng chính những dòng chữ ấy.
Mình từng trách móc, dù hiểu rằng mọi lời xin lỗi đều vô nghĩa.
Mình từng mặc kệ, song tim quá cồn cào để có giấc ngủ yên.
Mình từng khóc 3 ngày 3 đêm, cạn hết nước mắt cho 2 năm sau đó... vẫn chẳng thể nào trở lại như cũ.
Buông tay. Letting go. Những ngọt ngào, những đớn đau, những xao xuyến... Gấp chúng lại gọn gàng, cho vào từng ngăn tủ ký ức, và khóa chặt.
...
Mong mỗi ngày trôi qua, lại được nghe nhắc nhở, rằng người ta yêu mình sâu đậm như nào, rằng mình đang hạnh phúc ra sao. Đãng trí tựa Drew Barrymore trong 50 First Dates. Tập quên... quên như một thói quen.
Đông Nhi chưa bao giờ trau chuốt trong cách thể hiện. Em biết ngân rung, đây đó vận dụng chút kỹ thuật thanh nhạc, nhưng không đặt nặng việc đó. Khi trình bày những bài ballad, giọng em luôn ẩn chứa nhiều tâm sự, đầy ắp như chực vỡ òa...
Trên nền piano mang hơi hướm classic từ nhạc sĩ Đằng Phương, dòng chảy cảm xúc ùa về tim lại càng nhanh hơn. Nỗi niềm xưa... tất cả đều được xoa dịu.
Đông Nhi - Từng Thuộc Về Nhau
Một ngày mới với nắng lên quanh mình
Sao trong mắt em vẫn còn hoang mang?
Giọt nước mắt trôi vào tim theo từng tiếng nấc nghẹn ngào
Em bàng hoàng ngày anh xa rời...
Anh không nhớ những phút giây ngọt ngào
Anh không nhớ những đắm say ta trao
Từng ngày tháng anh và em ta cùng bước trên con đường khắc tên của tình yêu đôi mình...
Ngồi ngẩn ngơ giữa nỗi đau giết em ngày hôm qua
Khóc không thể mang trái tim anh về
Tập quên, hay níu kéo những gì từng thuộc về nhau?
Dường như quanh đây vẫn còn nguyên từng hơi ấm xiết lấy tay
Giờ anh buông tay... lạnh lùng xa em từng lời nói bao xót xa
Đứng câm lặng, ngước theo hình bóng anh dần xa...
Nước mắt dường như chưa kịp trào.
Ngoài trời gió thét, từng hạt nắng tắt, hàng cây tán lá xác xơ
Mình em bơ vơ, nặng lê đôi chân, tìm đến những dĩ vãng xưa
Đã qua rồi phút giây kề mắt môi nồng nàn
Nước mắt từng giọt đang tuôn trào.
PS: Entry tâm trạng hỉ? Ráng xem đến mấy tấm ảnh cuối, bảo đảm sẽ phì cười.
Buổi giới thiệu The First Step tại MTV.
Thanh Ngọc mở màn, giọng cực tốt.
Thu Thủy - More style than substance.
Đông Nhi luôn biết mình đứng đâu, khán giả là ai.
Các ca khúc em viết đều dễ nghe, dễ cảm, nhưng không hề dễ dãi. Tương tự Taylor Swift, em trải nghiệm và lớn lên qua mỗi sáng tác, giúp các fans trưởng thành cùng em.
Gầy sẽ giúp ăn hình, nhưng gầy quá không tốt.
Em nên ăn uống kỹ lưỡng và đủ chất.
Noo Phước Thịnh kết lại chương trình.
Ký tên và chụp ảnh cùng fans.
Ăn tối tại Saigon 3.
Mì xá xíu.
Noo và quản lý Tuấn Khanh.
Hớn hở nè.
Đang ngồi chờ thức ăn nên 8 dữ dội.
Nunu tập trung vào... chuyên môn.
Biết chụp ảnh nên vờ nhăn nhó.
Nữa này!
Nu: Tôi sợ anh quá Noo ơi!
For reference:
- Đông Nhi hun “bạn trai” trên sân khấu
- Đông Nhi – The Underrated Case
- Đẹp Tự Nhiên
- Đông Nhi – Nữ Cường Nhân
- Đông Nhi gây “náo loạn” NOWZone
- Nu và Bắp Khám Phá Châu Âu
- Ngọt Ngào (Falling In Love)
- The Nu-clear Factor
- Đông Nhi Tạm Nghỉ Hát
- Thành Phố Thơm Mát ^^
- Chúng Tớ là Công Dân Danh Dự
- Đông Nhi & Bài Báo Ấn Tượng
Facebook | WordPress | Yume | 360 Plus | Zing Me | Opera
Multiply | Blogspot | Tamtay | LiveJournal | AnyArena
No comments:
Post a Comment