Friday, September 9, 2011

Best. Thing. U. Never. Had

cockroaches

Hình như mình giỏi nhất việc làm tổn thương những người mình từng yêu - hoặc bằng sự lạnh lùng tuyệt đối, hoặc bằng những lý luận sắc sảo không cần thiết trong giờ phút chia tay.

Khi yêu mình đã rất thẳng thắn, nhưng khi hết yêu thì mình còn sòng phẳng hơn. Mình không ưa kiểu xởi lởi giả tạo, cố tình đưa ra một dạng cảm xúc "an toàn" mỗi lần gặp nhau. Robbey là như thế, thà gợn tí sóng gió chứ không muốn gặp ai cũng nở nụ cười xã giao. Diễn tốt đâu được trả catse, tội gì?

Haha, mạnh mồm thế chứ ngày mai sẽ rất... thê thảm đấy. Không sao. Không sao. Sẽ đứng dậy và bước tiếp như mọi lần, ngẩng cao đầu vì mình đã cố gắng để vun đắp cho mối quan hệ. Tất nhiên, có những lúc mình hơi lơ là, do gặp vấn đề cá nhân thôi. Và mình vẫn luôn là người chủ động lên tiếng để giải tỏa những khúc mắc nếu có. Thế nên... Không một chút hối hận.

orangecat

Khi yêu những người trước, mình viết nhiều lắm. Mình không ngại chia sẻ đâu... Viết ra để có nhiều người nhớ thay mình, chứ trí nhớ mình rất tệ, không đùa. Nhưng lần này, muốn giữ lại chút gì đó cho cả 2, nên mình hạn chế trình bày quá nhiều trên blog. Thì... về sau nhỡ mình quên, em sẽ nhắc mình, để mình lại ngượng chín mặt và... nhảy tưng tưng. Thấy quen không? Uh, hơi từa tựa bạn Lucy Whitmore trong 50 First Dates. Mong ước thật giản đơn, chỉ cần mỗi ngày ai đó nhắc nhở rằng mình yêu hắn như nào, và ngược lại.

Em ấy trí nhớ tốt, giống mẹ mình, cằn nhằn mãi bấy nhiêu chuyện không chán. À, chắc do em không phải mẹ nên em chán. Hợp lý phết. Mình biết là mình đã làm em thực sự hạnh phúc trong nhiều dịp, nhưng ít khi thấy em nhắc, mà toàn đào bới mấy thứ li ti lên thôi. Mình buồn lắmmmmmm.

Hớn thế chứ buồn thật. Vết thương chưa ngấm thôi, chờ đi. Giờ già rồi, ít kịch tính hơn xưa. Tởm nhất là lần trốn trong phòng, khóc 3 ngày 3 đêm. Xong, quên sạch. -.-

*
* *

Trục trặc gần 2 tháng nay. Mà cả nhà thấy đó, lên Facebook vẫn "em yêu" này nọ. Chưa chia tay thì em yêu vẫn là em yêu, không bỡn cợt với thằng con nào để cố tình trêu ngươi nhé. Nghiêm túc lắm. Mình yêu rất tập trung, không lăng nhăng cả về thể xác lẫn tinh thần. Yay me!

Mình muốn có người yêu không khó. Cứ "available" là lập tức ong bướm sẽ vo ve, lần nào như lần nấy. Mình chẳng tự hào đâu, vì cá nhân mình quý sự lâu bền hơn là yêu chụp giật, vừa mất thời gian vừa hao năng lượng. Thưở non nớt bước vào đời, mình đã từng trải qua 5 mối tình liên tiếp trong 3 năm, không có giai đoạn nghỉ. Đuối luôn! Thực sự kiệt quệ về cảm xúc.

Sợ tâm hồn hóa đá, mình đã dành một khoảng thời gian dài để tận hưởng sự độc thân, bắt đầu tút tát và học cách tự chăm sóc. Có dạo đẹp lung linh lộng lẫy, bi chừ đỡ nhiều rồi.

Nói chính xác là đang xấu xí, ẹc ẹc. Đẹp để làm gì cơ? Em nó lại lo lắng vớ vẩn. Thử nghĩ xem, ra đường mà ai cũng để ý, hóa ra hoa này là của chung à? Hờ hờ. Mà rõ ràng, mỗi lần mình nhắc tới chuyện spa hay massage là em nó lại nhăn mặt, như kiểu mấy thú vui đó... đồi trụy lắm hay sao í!

Ôi. Xong đợt này, nhất định phải đi mua sắm, rồi tập gym, rồi dưỡng da, rồi làm mấy bộ ảnh cho bõ, rồi du lịch nữa chứ! Khỏi phải sợ vướng lịch ai, một thân một mình chu du tự tại. Vé xem phim, voucher, quà tặng sẽ được chia sẻ với hàng tá người, củng cố và xây dựng thêm mối quan hệ xã hội, không phải nghĩ tới cảm nhận của một-người-nhất-định nữa.

Chưa biết sáng mai như nào, nhưng bây giờ mình đang rất háo hức!

Hay ít nhất là mình nghĩ thế. ^_^

You don't deserve my tears
I guess that's why they ain't there
I used to want you so bad
I'm so through with that
Cuz honestly, you turned out to be the best thing I never had
And I will always be the best thing you never had.
Thank God I found the "good" in goodbye!

PS: Darling, you know me so well. These words ain't mean nada. :)

No comments:

Post a Comment