Monday, August 31, 2009

Mèo Bụi Đời

resized_IMG_5750

Mấy hôm nay mưa suốt, mưa tối trời tối đất, Sài Gòn mà cứ tưởng... Huế không ah. Mỗi lần mưa như vậy lại chẳng đi đâu được, nếu không có cách tự tiêu khiển sẽ bị chôn vùi bởi những ủ dột tích tụ lâu ngày. Mọi người hay nghĩ mình là đứa luôn có thể hơn hớn trong mọi trường hợp, tốt thôi, nhưng mình chả hoàn hảo hay may mắn hơn ai đâu. Mỗi người mỗi cảnh, ai cũng có những nỗi niềm riêng, chọn cách sống thế nào là do bản thân. Mình tích cực, không có nghĩa là mình vô tâm với những điều đang diễn ra xung quanh.

Papa còn bảo rằng mình quá nhạy cảm. Ừ. Thế nên luôn giữ bản thân bận rộn với công việc và sở thích, để không cảm thấy áp lực cuộc sống đè nặng lên vai. Bản năng con người mạnh lắm, vẫn còn phần "con" mà. Vui hay không, cũng phải sống. Thế thì lý do gì để chìm trong bóng tối với những suy nghĩ thiếu lạc quan?

Người bệnh đi lại được là khỏe, nằm liệt một chỗ mới đáng lo. Cảm xúc cũng vậy - chia sẻ được là điều đáng mừng. Chuyện gì mình đã nói/viết ra mạch lạc, có thể ví đó như một gánh nặng đã trút bỏ. Nhiều lúc thấy bế tắc, đúng như nghĩa đen của nó - cảm giác cơ thể nặng trịch mà không có cách nào biểu đạt tất cả những gì trong lòng. Gõ gõ gõ. Xóa. Thấy giả quá. Vì buồn thật sự thì làm gì còn tâm trạng để mà viết?

Chắc cũng bởi suy nghĩ này, mình từng cười khẩy khi đọc qua chuỗi dài bi kịch tự tạo của một blog tại 360 [một phần do đã biết chủ nhân của nó ở ngoài]. Mệt mỏi với những người cứ trầm trọng hóa cuộc sống của họ, suốt ngày đau khổ vẩn vơ, trong khi họ sướng hơn bao nhiêu kẻ đang lăn lóc ngoài đường. Ôi, hôm nay con kiến cắn tôi, ông trời thật ác với tôi quá. Hơ hơ. Èo, mình mà không sarcastic chắc mình buồn hay sao í.

Tóm lại là đang vui.

Vì con mèo đi lại được rồi.

Nó nhỏ hơn cả bàn chân mình, cao nhất 2 tháng tuổi. Vậy mà bị con khốn to gấp 4 lần oánh cho tơi tả. Nhắc là bực. Đừng có để bẫy được.


*
* *


resized_IMG_5941

Nó theo papa về 3 tuần trước. Nguyên văn, ông này dắt mấy con chó chạy bộ, vậy mà nó không sợ. Mình bước xuống lầu, ngạc nhiên khi nghe tiếng "meo meo", vì nhà này không thích nuôi mèo. Nguyên nhân đơn giản lắm, sợ nó ị trong nhà. Mèo có thói quen giấu cứt nên nhiều khi đại tiện ở những chỗ... khó lắm, chả biết đường mà dọn. Mình cưng mèo nhưng lại lười và... ngại bẩn, thế là có xin xỏ cách mấy cũng không cho nuôi.

Luật như này: Ban ngày sao cũng được, buổi tối không cho vào nhà, nằm trước thềm... đuổi chuột. Ngược đời không? Chó yên vị bên trong, mèo nằm ngoài giữ cửa. (Thật ra ở ngoài còn có Bush nữa, chỉ có 2 em chihuahua được nuông chiều thôi, đúng là bạc triệu vs. hàng free hix hix)

Được một hôm, nó đi mất. Ừ, bụi đời mà, làm sao giữ chân được? - Hẳn bạn nghĩ như thế. Đến chiều, papa lại dẫn chó đi chơi, thấy nó phóng ra từ nhà... hàng xóm. Hóa ra láng giềng tưởng đây là... mèo hoang nên bắt về nuôi, cho ăn thả cửa mà nó vẫn đi theo ba mình. Papa thấy trung thành nên cũng thương, bữa nào ăn cá cũng cho nó một miếng.

Mèo nịnh bợ là chuyện thường tình. Cứ thấy mình là lại cọ cọ vào chân, kêu meo meo phát... ghét. Nhưng ca này đặc biệt hơn nhiều nhé. Mỗi lần nghe tiếng chủ từ xa, lập tức chạy ra ngoài mừng, y như chó! Làm mình nhớ đến em mèo đầu tiên - Mimi - nhỏ này thì chỉ mừng khi mình đi học về thôi. Mẹ cũng từng mắng vui: "Mấy quỷ mèo mê trai, người cho ăn thì không bao giờ lại!" Con miu kỳ này biết lấy lòng cả nhà hơn.

À, nãy giờ chưa nói tên, hiện tại tạm thời là... Meo Meo. Nhà này ngộ lắm, đặt tên mèo cho đã, rốt cục em nào cũng... Mimi hết. Mà hình như Mimi là tên mặc định của loài mèo thì phải? Cứ gọi Mimi lại lon ton chạy đến, chả trách.


*
* *


IMG_6686

Mình thấy con Meo như hiện thân của Ai Haibara trong Conan: thông minh, tháo vát và... lạnh lùng. Có khi nào bị teo nhỏ không nhỉ? Nó hay bị con quỷ với màu lông tương tự tấn công - nghe papa bảo con này đẹp hơn con Meo nhiều - chắc dạng Vermouth. Whatever. Điểm giống nhất là con Meo muốn có cuộc sống bình yên nhưng không được tha cho í chứ, giống như kiểu đang bị trừng phạt vì đã rời khỏi... băng đảng.

Bình thường, nếu thua thế, nó sẽ kêu thất thanh để papa thả chó ra cứu. 4 ngày trước, papa dậy mở cửa không thấy nó đâu, chỉ có mấy nhúm lông trắng lả tả. Mãi đến 9h sáng, nó mới lết về được đến nhà, trên người nhiều vết máu. Nó nằm yên trên khăn, không nhúc nhích. "Chắc kỳ này chết quá," nghe papa nói mà người mình chùng xuống hẳn. Đến thú nhồi bông mình còn cưng, huống chi chó mèo nuôi trong nhà.

3 hôm nó nằm bất động, mình cũng không dám hy vọng gì nhiều. Lại vuốt vuốt, thấm nước vào miệng nó, lấy ghèn trong mắt nó. Đuối lắm, nó nhìn mình vô cảm. Tối qua, mưa mưa, mình lại ngồi chơi khá lâu. Đứng dậy đi uống nước, thấy nó cà nhắc theo phía sau (di chuyển bằng 3 chân, chân còn lại chắc còn đau nên nó hạn chế dùng đến). Tỉnh rồi. Cọ cọ vào ống quần chứ! Mừng.


Hình ảnh con Meo từ ngày về nhà đến giờ.

Sunday, August 30, 2009

I Don't Care [Boys' Version]

DSC_0139

Lâu rùi mình không đụng vô Cool Edit, nói chính xác là kể từ ngày phát hiện camera ghi hình live tốt phết! Thế nhưng, hôm nay phải vận dụng công cụ ghi âm này để lưu lại "đứa con" mới nhất của mình - The Boys' Version of I Don't Care. Bởi bài ni phải bè dày mới hay, chứ hát mộc không đã!

Bạn nào hay nghe nhạc Âu Mỹ, chắc cũng biết hình thức đối đáp qua nhạc, đúng không? Ví như I Don't Wanna Know (Mario Winans) được đáp bằng You Should Really Know (The Pirates), Fuck It (Eamon) được độp lại bởi F.U.R.B (Fuck You Right Back - Frankee).

Hôm rồi mình nghe bài I Don't Care của 2ne1 (thông cảm, không rành Hàn Xẻng nên cập nhật chậm lắm hihi), thấy catchy quá, cứ lải nhải theo suốt dù chẳng hiểu gì haha. Hum nay siêng siêng lên search nghĩa tiếng Anh của nó, đọc vào là thấy... ngứa tay muốn đối đáp rồi haha. Mí em gái này cứ bảo "không quan tâm", mà kể lể kể lể quá xá, này thì lật ngược lại vấn đề nhé!


Robbey - I Don't Care (The Boys' Version)

Originally performed by 2ne1
English Lyric rewritten by Robbey

[Spoken]
Hey playboyz
It’s our time
And their time’s up
I had to do this one for all mah boys you know
Sometimes you gotta act like you don't care
Cuz that’s the only way your girls learn

Oh... oh oh oh oh oh
Yeah yeah yeah yeah yeah.

[Verse 1]
You say you don't give a damn about
Just how many times I ask you out.
Saying you're uncomfortable
It's so undeniable
Your jealousy gets much in the way, ooh oh

Baby you should have some poise for your little sake
Don't try to blame me for how you think, I will never take
You're right, I do what I want
Have fun anger management
Just don't come back to me when you're done.

[Bridge 1]
Sometimes I mention names to see how you act
(I was never that drunk by the way)
But you fall into that same trick every time, every time

[Chorus]
I don't care, when there's no trust
I loved you so much, but don't you ever think that it was such a must
I do care, when I'm not there
But there's no need for me to stick right where you are.
Cause I don’t care e e e e e
I don’t care e e e e e
Cause I don’t care e e e e e
I don’t care e e e e e
Girl I don’t care.


Không nghe phí đấy nhá, lâu rồi mới thấy mình hát... được được hihi. Bè bè trầm trầm bổng bổng vậy đó.

Bạn zai nào muốn tham khảo để hát lại, mời xem tiếp lời Verse 2, Hook và đoạn Rap tại đây.

Saturday, August 29, 2009

Đông Nhi Bừng Sáng @ Hòa Nhịp Bạn Trẻ

Nhẽ ra không có gì đáng nói, nhưng một trang báo mạng lại lần nữa chứng minh gout thẩm mỹ kém cỏi của nó, bằng việc chê bộ váy đẹp nhất trong đêm. Viết nhiều có thể lên tay, nhưng chỉ trong trường hợp bạn có tư duy tốt.


10

Photo by Kelvin

Khi Đông Nhi bước xuống sân khấu chính trên nền nhạc Giây Phút Này, mình và Kelvin đã phải ồ lên: Trang phục lộng lẫy như Diva! Không phải bênh vực chứ, chưa thấy ca sĩ teen nào có bước chuyển tiếp nhẹ nhàng như em này: tự nhiên, không chín ép, không quá mâu thuẫn với hình tượng đã xây dựng trước đó. Thử nhìn vào một ca sĩ... khoe bụng khác, khó có người nghĩ rằng em ấy vừa ra album có bài... Tiệm Bánh Dâu Tây. Khách quan thôi, mình đang nhận xét hoàn toàn trên khía cạnh chuyên môn, không có ý định chia rẽ cạnh khóe gì gì cả.

Ai cũng phải lớn lên, chẳng thể suốt đời làm... công chúa thỏ được. Nhạc Đông Nhi vốn ngay từ đầu đã không quá tung tăng nhí nhảnh trong nội dung, nhờ giai điệu vui tươi nên mới thu hút được giới teen. Thế nên, chuyện em ấy trưởng thành về mặt ca từ hay phong cách ăn mặc cũng rất đáng hoan nghênh. Trào lưu nhạc teen dù sao cũng đã đến "giai đoạn cuối", tụi nhỏ đã quá ngán với hoàng tử - công chúa và... bánh kẹo đường sữa rồi. Khi cơn lốc ấy trôi qua, chỉ những người sở hữu năng lực thật sự mới có thể trụ lại vững vàng. Không chỉ xuất hiện trong những bộ cánh lộng lẫy, Nu còn chứng tỏ khả năng tạo hit của mình khi liên tục làm sôi động khu vực khán giả với những ca khúc tự sáng tác. She's so here to stay.

Khách mời kỳ này hấp dẫn hơn hẳn so với những lần trước, musically: Không HA BA (đọc tắt tên ca sĩ hết hồn luôn), không mây mưa, không sếch girl. Minh Thư, Đông Nhi, Noo Phước Thịnh, Phan Đinh Tùng, Thu Minh và ca sĩ Thái Lan Mr. M đã có những sự kết hợp thật ăn ý và tình cảm. Mình cũng hài lòng với cách bố trí sân khấu, rộng rãi và hiện đại. Kịch bản được xây dựng rất tốt, không có khoảng trống, và đặc biệt giữa các tiết mục có sự liên quan mật thiết với nhau. Nhờ vào sự đầu tư nghiêm túc, đây là chương trình truyền hình mình thấy ổn nhất trong nhiều tháng trở lại đây. Số sau nhất định sẽ tiếp tục theo dõi, chờ xem Phi Trường và Yến Trang song ca trên sân khấu như nào hehe.


resized_IMG_6238

Minh Thư "mi" Mr. M này.

Bấm vào đây để xem tiếp hình ảnh của toàn bộ đêm diễn. ^^

Friday, August 28, 2009

Long Hải

IMG_8380

Nhân chi sơ tính bổn thiện.

Nhàn cư vi bất thiện.

Dựa vào 2 câu trên, ta có thể suy luận được rằng: Con người sinh ra không ai xấu tính, nhưng một trong những lý do khiến họ làm điều xằng bậy - là bởi họ... rảnh quá. Tất nhiên, lúc nào cũng bận thì có mà điên. Điều mình muốn nói tới là cách phân bổ thời gian, sao cho ta đủ việc để làm, đến khi được nghỉ ngơi sẽ trân trọng những giây phút ấy hơn.

Bao nhiêu bạn từng nổi nóng vì một điều gì đó, để sau này nhìn lại, cảm thấy nó không xứng đáng? Nhiều - đúng không? Con người vốn sinh ra không hoàn hảo, không được lập trình như một con robot để phản ứng giống nhau trong tất cả mọi trường hợp.

Có một từ mà mình rất thích: Trưởng Thành. Không cố gò ép vào một khuôn khổ nào đó, mình để bản thân trải nghiệm, rồi từ kết quả mà phân định đúng sai. Mình nóng lắm, đôi lúc làm hư bột hỏng đường. Nhưng rồi sẽ tìm được đáp án cho mọi tình huống tương tự thôi. Kiên nhẫn nào.


*
* *


Hôm rồi ở Long Hải, mình về trước một ngày, buổi tối đi xe Mai Linh cùng em Nam. Không phải do chương trình buồn chán, mà cứ cảm thấy... thiếu thiếu như nào í. Đúng là quan trọng không phải bạn ở đâu, mà là ở với ai. Don't get me wrong. They're totally nice people. Thế này - mình chả phải ban tổ chức, cũng hem thuộc đội chơi. Vui là khi sinh hoạt tập thể rần rần thôi, chứ ứ biết trò chuyện với bạn nào hết.

Thôi về hoàn thành nốt công việc. Tính ra chất lượng phòng, máy lạnh TV màn ảnh rộng này nọ - cái ổ mèo của mình có thua gì khách sạn 5 sao đâu? Còn có thêm bộ sưu tập DVD, kho nhạc và truyện tranh để khuây khỏa nữa chứ hehe. Haizz, phải chi có người yêu du lịch cùng thì vui hơn, nhỉ? In the meantime, well, parents are the best ones to love.

2 anh chị ấy đi chơi riêng với nhau rồi. Mình đang xem X Factor vòng Audition, nghe bạn Joseph hát bài Dance With My Father hay quá. Đúng là đồng hương của bạn Cheryl, vừa tài năng vừa... xinh.


joseph

Joseph McElderry - Dance With My Father MP3 | Video Download | Online
Stacey Soloman - What A Wonderful World MP3

Tạm thời chấm được 1 nam 1 nữ. ^^


ikon_F.ai

ikon_B.ai

Bấm vào leaflag để xem kích cỡ lớn hơn.

Công việc mới nhất mình vừa nhận là làm giám khảo cho cuộc thi Paint My Life aka. Milano Ikon. Các bạn xem qua thể lệ tham khảo trước nhé, tớ sẽ đi vào chi tiết ở những entries sau.


IMG_8351a

Còn đây là phong cách mới nhứt của tớ, đại ja làm ruộng chân dài kakakak.

Click để xem tiếp bộ ảnh Personally Robbey @ Long Hải. ^^

Thursday, August 27, 2009

Hồ Ngọc HÀ Anh Tuấn... Chiến Đấu

resized_IMG_6463

Trước khi tham gia chuyến đi của Nokia, mình đã được chú Chuột giao phỏng vấn chị Hà Hồ cho Yeah1 số tới, thế nên lần "tác nghiệp" này chỉ là một công đôi việc chứ hoàn toàn không nằm trong kế hoạch. Mà cái gì đã mang tính... tự phát như thế, đương nhiên sẽ có những bất ngờ thú vị. Trong 1 tiếng nghỉ trưa, mình định tranh thủ gặp chị luôn. Ai dè tối hôm trước, chị thức đến... 3h sáng để quay quảng cáo, đuối quá dậy không nổi. Khổ thân. Thế là mình nảy ra ý định chớp nhoáng: làm bài về Hà Anh Tuấn, tiền trảm hậu tấu hehe.

Nếu lão... nhạt, chưa chắc mình đã có cảm hứng, nhưng chỉ qua cách tiếp chuyện và ứng xử trước đó đã thấy sáng bừng lên sự thông minh. Nguyên văn là soạn câu hỏi có... 5 phút, nhưng Tuấn đủ sức biến những gì đơn giản nhất trở nên thú vị. Đợt sau Sao Mai Điểm Hẹn, mình không có cảm tình với cách anh ấy trả lời phỏng vấn cho lắm, khá... ngông dù giọng hát lúc đó chưa tốt như bây giờ. Hà Anh Tuấn ở thời điểm hiện tại - đã thực sự chín chắn, trưởng thành không chỉ trong chuyên môn mà còn trong tư duy âm nhạc. Thích. I'm so excited about the next issue.

Ah, trước khi post tiếp Part 2 của loạt ảnh 2 ngôi sao... chiến đấu với nhau, mình xin thông báo với những bạn đã và đang tham gia đấu giá máy ảnh Sony: Hiện tại t_a_510 đang là người chiến thắng, với mức giá 2,710,000 VND. Còn hơn 3 ngày nữa mới hết chương trình, ai muốn mua thì nhanh tay nhé!


resized_IMG_6462

Game thứ 2 trên biển: CON RẾT.

Luật chơi: Mỗi đội chọn ra 7 bạn (còn lại đứng cổ vũ và... chụp ảnh gửi dự thi). 2 con rết phải... lết từ điểm xuất phát về đích, sau đó quay ngược lại. Quy định là không được... đứt giữa đường, thế nên phải ôm nhau thật chặt hê hê.


resized_IMG_6464

resized_IMG_6465

Đội Hồng Lòe thắng thì phải? Chị Hà cười toe toét, còn mặt Tuấn buồn xo. XD


resized_IMG_6466

Cười cái giè?


resized_IMG_6467

Rồi ngộ sẽ páo chù!


resized_IMG_6468

Hê hê, ta cứ ăn mừng chiến thắng trước đã. Bạn đội trưởng Xanh Lét sao bán độ qua... cười chung thế kia?


resized_IMG_6469

Nhà ngươi định làm paparazzi chụp ảnh xấu ah?


resized_IMG_6488


Xem những khoảnh khắc của Hà và Tuấn chơi bóng chuyền bãi biển và cướp cờ, nhiều tư thế rất hay nhá! Ảnh bữa tiệc buffet và sân khấu ngoài trời vào buổi tối sẽ được tiếp nối sau đó. ^^

Wednesday, August 26, 2009

Hồng Lòe & Xanh Lét

resized_IMG_6394

Chương trình đợt này của Nokia được tổ chức tốt quá, tham gia rất hài lòng. Nói như một người bạn làm Marketing, đã thực hiện để khách hàng tham gia miễn phí, càng phải chú trọng hơn về chất lượng. Nếu người ta cảm thấy hài lòng về cách được đối xử, cơ hội họ sử dụng và quay lại sẽ cao hơn rất nhiều.

Nguyên văn là trước khi lên xe, không biết Ovi Mail... dư lào. Em Tâm AVC mời thì cứ đi thôi hehe. Mình chả thuộc một trong 2 đội chơi, nên thực ra không cần thiết phải tìm hiểu về dịch vụ. Nhưng về sau thấy các bạn tung tăng zui quá, cũng hỏi han hóng hớt xem cách thức sử dụng và trúng giải ra sao hahaha. Ham vui và tò mò là 2 bản tính bình thường của người trẻ, nên cứ đánh vào đó là oki.

Cũng không mấy phức tạp, chỉ cần chụp ảnh chuyến đi, sau đó gửi cùng bài cảm nhận về hộp mail Ovi (tương tự Yahoo và Google, nhưng có thể truy cập trực tiếp từ di động Nokia - trên dưới 1 triệu đồng là sử dụng dịch vụ này được rồi). Campaign đã xong nên bài viết không mang tính chất PR nhé, chỉ vì mình vừa ý với khâu tổ chức nên post lên cho cả nhà tham khảo thôi. Unilever và Nokia là 2 gã khổng lồ luôn có nhiều sáng kiến rất hay ho, các đối thủ cũng như mí bạn đại gia khác nên học hỏi hehe.

Cái hay đầu tiên của chuyến đi là rút ngắn được khoảng cách giữa "Stars" và "Young Customers" một cách rất tự nhiên. Các trò chơi được lựa chọn hợp lý, dễ thương nhưng không kém phần... quậy, dí dỏm. Như mấy game trên biển chẳng hạn, các bạn có thể thả ga, chẳng phải sợ... dơ hay mắc cỡ gì cả. Chị Hà rất máu me nhé hehe, chỉ bí quyết tận tình cho từng thành viên, trong khi anh Tuấn thì luôn... khiêu khích đội chị Hà. Cạnh tranh nhưng vẫn rất vui!

Cái hay thứ 2 là cả mấy bạn trong BTC và MC cũng rất hòa đồng, từ trang phục cho đến cách nói chuyện. Như mình đã nói trước đó, quảng cáo là một nghệ thuật. Chứ giống vài chương trình trên TV, để đầy logo khắp sân khấu, xong đưa ông giám đốc lên phát biểu abc hết... 20 phút - ở dưới khán giả chỉ biết... chắp tay, lạy hồn, hồn xong cho con nghe nhạc giùm. Big props to the TMC crew. Great job!

Điều làm mình... tiếc một chút là 2 anh chị Hà Hồ và Hà Tuấn trông hơi... kém tươi. Vẫn đẹp thôi, nhưng không lung la lung linh. Nhận ra điều này khi so sánh ảnh trong laptop của em Nam. Chả là trước khi ghé Long Hải, cả 2 đã phải "chinh chiến" cùng các fans tại Tuần Châu (miền Bắc) và Hội An (miền Trung) rồi. Suốt một tuần! Thế nên, "đuối" là chuyện không quá khó hiểu. Mà đuối vẫn còn trông được như vậy, chẹp chẹp. Sau chuyến đi này, mình có thêm rất nhiều cảm tình dành cho Hà Anh Tuấn, thực sự rất thông minh. Chị Hà thì miễn bàn rồi, she's always mah super gurl! Love.


resized_IMG_6352

Mặc cái áo ni zui lắm nha, ngực với bụng bao nhiêu là... thấy hết acac. Mình như này còn bình thường đấy, tí cho xem ảnh "sao cũng là nạn nhân", kakakak.


resized_IMG_6353

Cũng Tuấn phết, mà bị bảo giống... Nguyên Vũ, hux.


resized_IMG_6358

Quán café Đá, 4 Alexandre de Rhodes. Mới biết bán món phở khô ngon dữ vậy! Có chụp hình, mà ai xóa xừ của tui mất rùi huhu.


resized_IMG_6359

Một anh bên TMC và bạn MC.


resized_IMG_6361

Mình ngồi ngay sau lưng anh này, cứ quay sang trêu chị Hà suốt thôi hehe.


resized_IMG_6364

Mặc kệ nhà ngươi, xí!

Bà này quay qua bắt bẻ mình mới ghê chứ, "Ê, sao không mặc màu hồng mà mặc màu xanh?"


resized_IMG_6410

Xem tiếp những khoảnh khắc nhí nhảnh của Hà Hồ, bí mật của Hà Anh Tuấn, và ảnh... chăn gối của bạn Robbey kakakak.